Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

Tập Kiều, Lẩy Kiều-Thú Chơi Văn Chương.


Những lúc rãnh rỗi,


người ta hay lấy văn thơ làm chuyện tiêu khiển như sáng tác, ngâm vịnh, đọc thơ. Truyện Kiều là một kiệt tác nên được nhiều người tìm đến để tìm thú tiêu khiển như trích dẫn những câu tâm đắc, vịnh Kiều, lẩy Kiều và Tập Kiều để nói lên suy tư tâm sự.
Theo nhà kinh tế học Nguyễn Xuân Nghĩa thì tập kiều là xử dụng một số chữ trong Truyện Kiều để làm ra 1 bài thơ mới tinh ví dụ như làm một bài thơ câu 4 chữ để ca ngợi Nguyễn Du nhân kỷ niệm ngày mất của ông như sau: “Hào hoa phong nhã/Mai tuyết tinh thần/Vốn nhà trâm anh/Có chiều phong vận.Lẩy kiều là lấy một cặp câu lục(6 chữ) và câu bát(câu 8 chữ) ở đoạn này “ráp vần” với cặp câu lục bát ở đoạn kia thành đoạn thơ lục bát hoàn chỉnh(gieo vần đúng luật). Ví dụ bài Kính Cáo Quốc Dân do Phan Bội Châu làm lúc bị an trí ở Huế nói lên thân phận của ông: "339.Ví chăng xét tấm tình si/340.Thiệt ta mà có ích đến ai/521.Vội chi liễu ép hoa nài/522.Còn thân ắt hẳn đền bù có khi."
Bài thơ “Kính Tặng Nguyễn Du và Truyện Kiều” của Nguyễn Bính làm nhân dịp ra số báo Xuân Tết năm 1965 kỷ niệm về Nguyễn Du như sau: “Cảo thơm lần dở trước đèn/Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa/Trăm năm trăm cõi người ta/Một thiên tuyệt bút gọi là để sau/Khen tài nhả ngọc phun châu/Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình/Mấy lời ký chú đinh ninh/Rằng tài nên trọng mà tình nên thương/Khen rằng giá lợp thịnh Đường/Thì treo giải nhất chi nhường cho ai/Ngẫm âu người ấy báu này/Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào/Nặng vì chút nghĩa xưa sau/Mà cho thiên hạ trông vào cũng hay/Thương vui bỡi tại lòng này/Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời/Lòng thơ lai láng bồi hồi/Tưởng người nên lại thấy người về đây.” Và Tết năm đó ông qua đời. Một số văn nghệ sĩ cho bài thơ ấy cũng là bài ông viết về ông, tâm sự nỗi niềm về ông.
Sau năm 1975 người Miền Nam VN đổi đời. Cuộc sống mới cũng đưa đẩy người ta tìm đến Truyện Kiều tìm nguồn an ủi và cũng có những bài thơ tập kiều, lẩy kiều. Mời xem bài Bài thơ “40 Năm ấy bây giờ là đây” của Phan Ngọc Giang. Thấp thoáng qua bài thơ, thấy hình ảnh người bỏ nước ra đi và hình ảnh người ở lại chứng kiến cảnh đất nước sau 40 năm: ”Dặm ngàn nước thẳm non xa(1255)/Hoa trôi man mác biết là về đâu(1050)/Tuần trăng khuyết đĩa dầu hao(251)/Vi lô hiu hắt như màu khơi trêu(264)/Tiện đây xin một hai điều(329)/Liệu thân thì cũng phải liều thế thôi(1204)/Bây giờ một vực một trời(1877)/Trong gang tấc lại gấp mười quan san(1938)/Chút riêng chọn đá thử vàng(2187)/Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng(2242)/Lạ gì bỉ sắc tư phong(5)/Thiệt lòng kẻ ở đau lòng người đi(794)/Đoạn trường thay lúc phân kỳ(8769)/Gương mờ nước thủy mai gầy vóc sương(1430) /Trời Tây lãng đãng bóng vàng(1085)/Lòng quê đi một bước đàng một đau(1122)/Một cung gió thảm mưa sầu(2569)/Những điều trông thấy mà đau đớn lòng(4).” Phan Ngọc Giang, 2015
Thêm một bài nữa đọc cho vui ba ngày Tết Con Gà 2017.
Bài thơ Trở về Làng Cũ: ”Trăm năm trăm cõi người ta(1)/Nhìn xem phong cảnh nay đà khác xưa(2744)/Quản bao năm đợi tháng chờ(553)/Rõ ràng mở mắt còn ngờ chiêm bao(3014)/Những là rày ước mai ao(3069)/Như nung gan sắt như   bào lòng son(2832)/Dẫu cho sông cạn đá mòn(1975)/Lần lừa ai biết có còn hôm nay(324)/Đến bây giờ mới thấy đây(2281).” Bài này thấy trên mạng. Không có tiêu để và không biết tên tác giả. Qua nội dung tôi đặt tiêu đề là “Trở về Làng Cũ”  và đăng trong dịp nghỉ tết này để cho khách ly hương thưởng thức. Ongtampy.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét